Review: Tuổi thơ dữ dội Tác giả: Phùng Quán Đọc xong cuốn sách cách đây vài hôm mà mình cứ chần chừ mãi không viết cảm nhận. Thông thường nếu có nhiều điều muốn viết mình sẽ viết luôn một lèo nhưng cuốn sách thưc sự mang lại cho mình cảm giác khác so với những lần thông thường khác. Không phải vì mình không muốn viết hay không biết viết gì mà là vì không biết bắt đầu từ đâu. Một cuốn sách khác biệt với những câu chuyện đan xen, tưởng chừng như rời rạc nhưng lại khiến bạn không thể đặt cuốn sách xuống một cách dễ dàng. Và hơn tất cả là một cái kết mang lại cho bạn nhiều cảm xúc: vừa buồn vừa vui, vừa bi tráng hào hùng nhưng cũng nhiều đau xót, luyến tiếc. Có lẽ vậy mà cảm xúc trong mình cứ cuộn lại, gắn kết với nhau thành một khối tròn trịa, không rõ ràng nặng trĩu trong lòng mấy hôm vừa qua. Muốn viết ra cho nhẹ nhưng lại không muốn nghĩ đến những câu chuyện buồn được kể trong đó, muốn quên đi những gian khổ không thể tưởng tượng nổi mà các em đã chịu đựng. Nhưng không thể không v