Câu chuyện Myanmar chưa hết...
Chào các bạn, chào các bạn, mình đã quay trở lại rồi đây.
3 tháng sau khi bài blog đầu tiên về hành trình Myanmar được lên sóng thì mình lại tiếp tục viết phần 2 với mẩu ký ức...may vẫn chưa quên.
Mình đang dừng lại ở việc đến Bagan vào buổi sáng sớm đó, nếu các bạn chưa đọc p1 thì hãy tìm đọc ngay bằng cách click vào tag với từ khóa Myanmar nhé!
Bagan có gì vui?
Bagan là một thành phố cổ kính, mình chọn di chuyển về khách sạn trên những chiếc xe ngựa. Hmm, nếu để mình chọn lại chắc mình sẽ chọn di chuyển bằng taxi hoặc xe máy hơn vì nhìn các chú ngựa vừa gầy gò vừa phải kéo một chặng đường khá xa tội lắm..
Để vào Bagan thì bạn phải trả một khoản phí là 75,000 MKK/1 người. Bạn phải giữ lại chiếc vé này để có thể thăm quan các chùa ở Bagan mà không phải mua vé nữa, chỉ cần đưa vé này ra là họ cộp cho 1 dấu (kiểu đã thăm quan) là xong.
Đi xe ngựa cũng có cái hay là đi sẽ chậm nên bạn có thể ngắm đường phố xung quanh, cơ mà vì với tâm lý chưa được ngả trên chiếc giường từ tối nên mình cũng chỉ mong mau mau chóng chóng về tới khách sạn và nghỉ. Bạn sẽ thấy một số văn hoá của người dân nơi đây như treo rối trước nhà, đi chợ buổi sáng, hay các nhà sư đi khất thực... Anh tài với vốn tiếng anh bập bẹ nhưng luôn cố gắng truyền đạt và giới thiệu về Bagan tới chúng mình thực sự là một ấn tượng tối đẹp đối với mình. Cảm giác vừa được đón chào ngày mới tươi mát, vừa được surrounding những good guys khiến mình yêu Bagan at first sight luôn rồi.
Mình nhận phòng và ăn sáng (Free) tại guest house thì đúng hơn là khách sạn, nghỉ ngơi rồi đến tầm 10h chúng mình bắt đầu chuyến thăm quan Bagan này.
Mình thuê xe điện với giá 6k mkk/1 xe. Đi vi vu thoải mái cả ngày. Đi mua Longyi rồi bật google maps khám phá các địa điểm gần trước. Tất nhiên không quên lấy maps từ khách sạn để xác định các điểm đến dễ dàng hơn.
Trưa về chúng mình ăn mỳ tôm cả nhà ạ, vì vẫn còn hơi ngây ngây chưa quen đồ ăn ở đây, cũng vừa uống nước dừa no xong nữa. Rồi bọn mình nghỉ ngơi, chiều tầm 3 rười 4 giờ là xuất phát. Hai hôm đều vậy cả, vì ở Bagan trưa nắng nóng lắm, nhiệt độ lên đến 40 độ lúc trưa mà khô nên rất dễ mệt. Mình lại là đứa không ưa nóng nên tầm 11h30 - 4h về guest house nằm điều hoà nghỉ là sướng nhất. Cái này cũng là điều mình thích khi đi tự túc nè: chủ động thời gian, kế hoạch, có thời gian nghỉ ngơi hợp lý nữa luôn.
Đường phố ở Bagan thì nhiều cát nên khá bụi nha, các bạn đi thì chùm kín đầu, đeo các loại khẩu trang và kính râm nếu không bị khô tóc khô da hay bụi mắt hén.
Mình ở Bagan gần hai ngày nên đi được hầu hết các điểm rồi, mình chọn ở khu gần Shwezigon Pagoda - NyangU nên dân cư khá thưa thớt, cũng có nhiều hàng bia như ở VN vậy và mình đã uống thử bia tươi ở đây, ngon tuyệt luôn. Mình đã thử bia lon mua về làm quà cùng nhãn hiệu nhưng không thể ngon như mình uống bia tươi được.
SĂN BÌNH MINH VÀ ĐÓN HOÀNG HÔN Ở BAGAN
Đây là hai điều bạn không nên bỏ qua khi đến Bagan, tất nhiên, nhưng lại là hai điều khiến mình thấy thất vọng vì hy vọng quá nhiều...
Đợt mình đi là cuối mùa du lịch, mặc dù chưa đến mùa mưa nhưng cũng thưa khách du lịch đi và các công trình bắt đầu được cải tạo lại sau suốt nhiều tháng đón khách.
Thế nên tất cả các chùa Pagoda đều không cho lên tầng tháp mà ở tầng này mới là nơi ngắm bình minh và hoàng hôn đẹp nhất đó ạ!
Có người dân bản địa nơi đây làm nghề tranh cát, họ có đi theo mình và bảo họ có thể dẫn chúng mình đi đến nơi ngắm được bình minh nhưng mình phải mua tranh của họ : khoảng 20k MKK/1 bức thì họ mới dẫn đi nhưng mà chúng mình quyết định tự ngắm và chụp cả một đống hình bình minh mà không cần mặt trời nha.
Chúng mình ở Bagan hai tối, một tối thì ăn ỏ nhà hàng khá chanh xả ven sông, hôm sau thì ăn đồ linh tinh, tôm rán, bánh tôm, mỳ miếc ở gần ngôi chùa Bu Paya vì nơi này là điểm cuối chúng mình đi trong chuyến thăm quan Bagan rồi. Sáng hôm sau chúng mình trả phòng sớm và đi một chuyến ô tô dài đến Mandalay - Thành phố khá nhộn nhịp sôi động hơn Bagan nhiều mà mình sẽ kể trong bài blog sau nhé. Sang Mandalay mình mới thực sự thấy nhớ Bagan, nhớ không khi trong lành, nhớ cảnh đẹp nơi đây và nhớ cả sự yên bình mà Mandalay không có.
Nhận xét
Đăng nhận xét