Sau một năm, viết nốt những điều yêu nhất ở Myanmar...
Hôm nay facebook nhắc tròn 1 năm đi Myanmar, vậy là mình đã ngồi xem lại album cũ. Mình thầm cảm ơn vì đã chụp lại thật nhiều, từng khoảnh khắc, từng góc phố, từng biểu cảm của những con người ở Myanmar. Nếu Bagan khiến bạn nhớ đến sự nóng nực và bình yên đến lạ, ăn tối bên dòng sông sau khi đi hơn chục cây số, rồi tối hôm trước khi rời Bagan, ba chị em mua chai bia và bim bim về nhậu bữa. Buổi tối hôm đó cảm xúc thật khó tả, vừa muốn khám phá tiếp các nơi sắp tới, vừa luyến tiếc Bagan với vẻ yên bình đặc trưng, khó gặp ở các đồng quê Việt Nam nay các thành phố khác.
Sáng hôm sau bọn mình đặt xe khách đi Mandalay, cũng là một chuyến đi dài vài tiếng, qua các cung đường của Myanmar, tuy nước họ còn nghèo nhưng đường phố mình thấy sự đầu tư của chính phủ rất nhiều. Đường ít xe và êm đẹp. Ở Myanmar, mọi người đều nghe chung một kiểu nhạc đặc trưng, mình không biết lời nhưng cảm thấy đó là một ca khúc vui tươi, hứng khởi cho một ngày mới bắt đầu.
Ở Mandalay, mình thấy xe cộ bắt đầu đông đúc dần, các con phố tập nập và nhiều hàng quán hơn hẳn. May mắn mình tìm được một quán cơm gà rất rất đông khách, cả khách đến ăn, đi giao và khách mang về, đã cứu rỗi mình khỏi những bữa ăn ở Bagan. Một tip nhỏ đó là cơm gà Hải nam là sự lựa chọn số 1 khi bạn đi ra nước ngoài mà không hợp đồ ăn ở đó. Nhớ hồi đi Thái và Sing, cơm gà luôn là thứ dễ ăn nhất. Và vì người Trung Quốc ở đâu cũng đông nên chắc chắn sẽ có cơm gà ở các thành phố lớn.
Ở Mandalay thì bạn có thể gọi Grab rất dễ, đỡ phải trả giá mà giá cũng phải chăng.
À từ đền ở Mandalay bọn mình đi xe tuk tuk giống ở Thái Lan, xe 3 bánh khá phổ biến, 1 ghế lái trên và 3 ghế sau. Bọn mình đi 3 người nên ngồi vừa luôn.
Vừa đi vừa ngắm người dân xung quanh, đặc biệt đường ở đây cũng lộn xộn như tắc đường của Hà Nội vậy, người đi ngược xuôi, mấy phen mình còn chứng kiến được tay lái lụa của chú lái xe. Đường cũng bụi chứ không cảm giác sạch sẽ như Bagan (rõ ràng vì ở đây đông người hơn, xe cộ cũng nhiều hơn) Làm mình có chút nhớ mong Bagan.
Đến chân cầu U Bein thì trời ơi, đông dã man, chị mình sợ độ cao nên từ chối đi trên cầu, nghĩ lại thì thấy những người đi trên đó cũng liều thật. Một cây cầu bằng gỗ, không có chỗ bám hai bên, bên dưới là sông mà mọi người nườm nượp đi được.
Thế là có hai chị em tung tẩy đi chụp ảnh, mải mê chụp ảnh mà không phát hiện ra chỗ đẹp nhất là chỗ cuối cầu vì cuối cầu thường ít người hơn và quan trọng nhất là thấy được đường cong cổ kính bên cạnh bầu trời đỏ cam hoàng hôn.
Lúc phát hiện ra thì mặt trời đã xuống hết chân trời nhưng vẫn còn những tia sáng đỏ chiếu lại mà mình cũng đã thấy ngỡ ngàng. Vẻ đẹp của thiên nhiên luôn khiến chúng ta trầm trồ không ngớt lên lời như vậy đó!
Lúc về vì đói quá nên mấy chị em ngồi tính uống nước dừa ở quán cạnh cầu, mà gọi 2 lần mà không thấy phục vụ mang dừa ra gì cả nên ba chị em lại đi về.
Search quán ăn ngon ở Mandalay thì có một quán vịt được đánh giá khá cao, đến nơi thì thấy nó thật là...sang chảnh, giá cũng sang chảnh gớm. Mọi người xung quanh thì ăn mặc lịch sự, có mỗi mấy chị em khăn rồi mũ quấn như tây ba lô vào quán choảnh ngồi gọi mỗi 2 món, 1 món vịt và một món rau. Nhà hàng bonus thêm tráng miệng là thạch hoa quả ngon gớm.
Hôm đó là sinh nhật mình nên mọi người trêu luôn là bữa sinh nhật sang choảnh ở nước ngoài ấy.
Chỗ đó cũng gần chỗ mình ở nên mấy chị e đi về, tối ở đây cũng đông người, nhưng mà các hàng quán thì đóng cửa khá sớm. Mình nhớ lúc đó là tầm 9h30 mà các cửa hàng đã thấy đóng cửa hết rồi, khó khăn lắm mới tìm thấy một quán tạp hoá để mấy chị em mua đồ ăn nhẹ và nước uống về phòng. Cạnh đó có 1 rạp chiếu phim kiểu cổ cổ, hay nhà hát kịch nào đó, khiến mình liên tưởng về Việt Nam cách đây vài chục năm với các bức tranh cổ động. Người dân ở đây họ thân thiện và chân thật và họ cũng tự thoả mãn với cuộc sống của mình chứ không bon chen thường thấy ở các đô thị.
Gần đó có một quán bánh ngọt, nên mấy chị em đã vào đó và tổ chức sinh nhật cho mình, ôi sung sướng phải biết, đón sinh nhật cách nhà hàng vạn cây số và vô vàng trải nghiệm. Không may lúc đó cũng là lúc mình nhận ra mình đã rơi mất 1 bên hoa tai lúc nào ko biết. Haha
Sau khi thuê được một xe ngựa thăm quan một vòng mà đến giờ mình không nhớ được giá bao nhiêu, nhưng hôm đó rất vắng, và chúng mình là du khách duy nhất qua sông lúc đó.
Đường đi có những đoạn khá xấu, và đường đất chủ yếu, thanh niên ở đây chủ yếu làm nghề xe ngựa thì phải, cũng không có nhiều dịch vụ hay hàng quán ở đây ngoài những điểm thăm quan.
Điều đáng nói là sau khi thăm quan và về bên kia sông thì chúng mình không thể bắt được xe đi về.
Lúc đó cũng là buổi trưa nên mấy chị em cũng không gọi được ai, mặc dù gần ddos có xe taxi đỗ, nhưng tài xế đi nghỉ và họ cũng không muốn hở đi lúc trưa nữa. hâh, người dân ở đây không làm kinh tế quá nhiều nhỉ?
Thế là chúng mình đi bộ, mình nhớ là vậy, và một đoạn khá xa để ra đường cái, ở đó họ chỉ xe buyt về lại Mandalay, tu viện Shwenandaw và chùa Maha Muni là những điạ điểm tiếp theo. Lúc ngồi chờ xe buýt là cạnh một quán ngô luộc, may mà vừa kịp trả tiền ngô thì xe buýt đến, mấy chị em như được sống lại sau quãng thời gian hoang mang không viết sẽ về bằng gì. Quãng đường đi khá xa, sau khi ăn xong bắp ngô thì mình đã ngủ gật mấy lần mà vẫn chưa đến nơi.
Các loại xe cộ ở Myanmar đều được nhập hàng cũ từ Nhật, nên trên xe toàn tiếng Nhật và tay lái bên phải dù họ đi đường bên phải. 5 sao cho bác tài.
Sau khi đến chùa, sau thời gian quá mệt trên xe bus thì chúng mình đã nghỉ lại 1 quán ở gần chùa, uống cốc sinh tố bơ với mình là chưa bao giờ ngon đến thế, và ăn cơm rang với trứng rán huyền thoại ở Myanmar. 1 điểm tốt là trứng ở đây rất ngon và họ rán nhiều dầu/mỡ hay sao mà thấy khá ngậy, dù khá béo và ăn nhiều thì ngấy.
Sau khi mấy chị em hồi phục thì đã vào chùa và tu viện chơi và chụp ảnh, ở đây là nơi mình đã quên chiếc mũ xinh đẹp mà mình mượn của Ngọc em. Thấy có lỗi quá, mũ đẹp lắm, mất mình thấy tiếc hùi hụi luôn, hơn nữa ở Myanmar rất nắng, mũ nan là một item must-have khi đi du lịch Myanmar nha các bạn.
Tối đó chúng mình checkout và đi ra bến xe để về Yangon luôn, lại nhà xe quen thuộc J&J và chuyến đi buổi tối, cũng không có nhiều điều để nói vì mấy chị em đều quá mệt, lên là ngủ luôn không biết xe dừng lúc nào luôn.
Sáng hôm sau mở mắt ra là Yangon rồi, bắt một chuyến taxi và đón bình minh trên xe taxi, thấy các em học sinh đi học, đồng phục ở đây rất đẹp, thành phó cũng nhiều cây và đường êm ru.
Trước mình cứ nhầm Yangon là thủ đô nhưng không phải nha.
Ở Yangon kiến trúc nhà san sát nhau, chung cư mini cao tầng giống nhau là một đặc trưng, ngõ nhỏ nhưng lúc nào cũng chật ô tô. Ở đây có điều đặc biệt là xe máy bị cấm vào thành phố, chắc có lẽ mỗi ô tô thôi cũng gây tắc đường nghiêm trọng rồi.
Chúng mình ở đây không đến một ngày, sáng sớm đến nơi thì tối đã bay về Hà Nội rồi, nên tranh thủ chút thời gian bọn mình nhanh chóng ào ra đường, đúng giờ mọi người đi làm: ô tô tuýt còi inh ỏi, dòng nười đông đúc, xe bus đẹp và nhiều, chim bồ câu thì đậu đầy trên phố và các dây điện, ánh nắng sớm mai dịu nhẹ, trời vẫn còn man mát từ màn sương đêm qua khiến khung cảnh ở Yangon đẹp biết bao. Chúng mình chỉ đi một chùa lớn nhất ở Yangon duy nhất rồi về trung tâm thương mại ăn và đi siêu thị mua đồ làm quà ở đây.
Loanh quanh một lúc là đến giờ ra sân bay, may mà đọc trước các review báo ở đây tắc đường lắm nên đã chủ động bắt xe đi sớm, vậy mà tắc đường lâu hơn dự tính khiến mấy chị em lo nơm nớp sợ muộn giờ bay. May quá vẫn đến sớm hơn dự tính nên các chị em thong thả khá nhiều.
- Trà sữa túi, mình đã thấy bán ở các siêu thị BigC, ngon, thơm mà không ngọt quá.
- Cà phê, đi biếu nên mình hiện khong có comment.
- Hướng dương, mua thêm để cắn chắt khi ngồi đợi bay, lưu ý vứt rác gọn nha
- Kẹo mè đen (rất ngon)
- Snack (snack việt vẫn best)
Kẹo me khá ngọt nên các bạn nên mua ít thôi, kẹo mè mình thấy khá hợp lý.
Nếu các bạn đi Vietjet thì có thể mua thêm hành lý ký gửi trước 3h với giá bình thường.
- con người ở đây rất chân thật (tuy nhiên vẫn lưu ý các nơi du lịch thì vẫn có this and that)
- Đồ ăn ở Việt Nam vẫn là số 1 với mình, nếu đi các bạn nên thủ vài cốc mỳ gói.
- Rất nhiều các điểm với kiến trúc đẹp và độc đáo và lên hình rất đẹp
- Các chuyến xe đường dài thì chất lượng (kiểu xe độc đáo, ở VN chưa có), dịch vụ cũng tốt.
- Myanmar vẫn khá nghèo, các dịch vụ chưa hoàn thiện nhưng mình hy vọng sẽ quay lại để thăm quan những nơi khác của Myanmar mà mình chưa được đến.
Chúc các bạn đọc bài blog này sẽ có những thông tin hữu ích và cảm ơn đã ghé thăm blog của mình nhé!
Have a nice day!
14/03//2020
Hôm nay facebook nhắc tròn 1 năm đi Myanmar, vậy là mình đã ngồi xem lại album cũ. Mình thầm cảm ơn vì đã chụp lại thật nhiều, từng khoảnh khắc, từng góc phố, từng biểu cảm của những con người ở Myanmar. Nếu Bagan khiến bạn nhớ đến sự nóng nực và bình yên đến lạ, ăn tối bên dòng sông sau khi đi hơn chục cây số, rồi tối hôm trước khi rời Bagan, ba chị em mua chai bia và bim bim về nhậu bữa. Buổi tối hôm đó cảm xúc thật khó tả, vừa muốn khám phá tiếp các nơi sắp tới, vừa luyến tiếc Bagan với vẻ yên bình đặc trưng, khó gặp ở các đồng quê Việt Nam nay các thành phố khác.
Sáng hôm sau bọn mình đặt xe khách đi Mandalay, cũng là một chuyến đi dài vài tiếng, qua các cung đường của Myanmar, tuy nước họ còn nghèo nhưng đường phố mình thấy sự đầu tư của chính phủ rất nhiều. Đường ít xe và êm đẹp. Ở Myanmar, mọi người đều nghe chung một kiểu nhạc đặc trưng, mình không biết lời nhưng cảm thấy đó là một ca khúc vui tươi, hứng khởi cho một ngày mới bắt đầu.
Ở Mandalay, mình thấy xe cộ bắt đầu đông đúc dần, các con phố tập nập và nhiều hàng quán hơn hẳn. May mắn mình tìm được một quán cơm gà rất rất đông khách, cả khách đến ăn, đi giao và khách mang về, đã cứu rỗi mình khỏi những bữa ăn ở Bagan. Một tip nhỏ đó là cơm gà Hải nam là sự lựa chọn số 1 khi bạn đi ra nước ngoài mà không hợp đồ ăn ở đó. Nhớ hồi đi Thái và Sing, cơm gà luôn là thứ dễ ăn nhất. Và vì người Trung Quốc ở đâu cũng đông nên chắc chắn sẽ có cơm gà ở các thành phố lớn.
Chúng mình đi đâu ở Mandalay nhỉ?
Mandalay thì có cầu U Bein này, vì hụt đón bình mình trên đền ở Bagan nên chắc chắn chúng mình không thể hụt hoàng hôn ở U Bein được! Nhưng trước khi đi U Bein thì mình còn dư thời gian nên chúng mình đã đến 1 ngôi đền khá nổi ở đây.Ở Mandalay thì bạn có thể gọi Grab rất dễ, đỡ phải trả giá mà giá cũng phải chăng.
À từ đền ở Mandalay bọn mình đi xe tuk tuk giống ở Thái Lan, xe 3 bánh khá phổ biến, 1 ghế lái trên và 3 ghế sau. Bọn mình đi 3 người nên ngồi vừa luôn.
Vừa đi vừa ngắm người dân xung quanh, đặc biệt đường ở đây cũng lộn xộn như tắc đường của Hà Nội vậy, người đi ngược xuôi, mấy phen mình còn chứng kiến được tay lái lụa của chú lái xe. Đường cũng bụi chứ không cảm giác sạch sẽ như Bagan (rõ ràng vì ở đây đông người hơn, xe cộ cũng nhiều hơn) Làm mình có chút nhớ mong Bagan.
Đến chân cầu U Bein thì trời ơi, đông dã man, chị mình sợ độ cao nên từ chối đi trên cầu, nghĩ lại thì thấy những người đi trên đó cũng liều thật. Một cây cầu bằng gỗ, không có chỗ bám hai bên, bên dưới là sông mà mọi người nườm nượp đi được.
Thế là có hai chị em tung tẩy đi chụp ảnh, mải mê chụp ảnh mà không phát hiện ra chỗ đẹp nhất là chỗ cuối cầu vì cuối cầu thường ít người hơn và quan trọng nhất là thấy được đường cong cổ kính bên cạnh bầu trời đỏ cam hoàng hôn.
Lúc phát hiện ra thì mặt trời đã xuống hết chân trời nhưng vẫn còn những tia sáng đỏ chiếu lại mà mình cũng đã thấy ngỡ ngàng. Vẻ đẹp của thiên nhiên luôn khiến chúng ta trầm trồ không ngớt lên lời như vậy đó!
Lúc về vì đói quá nên mấy chị em ngồi tính uống nước dừa ở quán cạnh cầu, mà gọi 2 lần mà không thấy phục vụ mang dừa ra gì cả nên ba chị em lại đi về.
Search quán ăn ngon ở Mandalay thì có một quán vịt được đánh giá khá cao, đến nơi thì thấy nó thật là...sang chảnh, giá cũng sang chảnh gớm. Mọi người xung quanh thì ăn mặc lịch sự, có mỗi mấy chị em khăn rồi mũ quấn như tây ba lô vào quán choảnh ngồi gọi mỗi 2 món, 1 món vịt và một món rau. Nhà hàng bonus thêm tráng miệng là thạch hoa quả ngon gớm.
Hôm đó là sinh nhật mình nên mọi người trêu luôn là bữa sinh nhật sang choảnh ở nước ngoài ấy.
Chỗ đó cũng gần chỗ mình ở nên mấy chị e đi về, tối ở đây cũng đông người, nhưng mà các hàng quán thì đóng cửa khá sớm. Mình nhớ lúc đó là tầm 9h30 mà các cửa hàng đã thấy đóng cửa hết rồi, khó khăn lắm mới tìm thấy một quán tạp hoá để mấy chị em mua đồ ăn nhẹ và nước uống về phòng. Cạnh đó có 1 rạp chiếu phim kiểu cổ cổ, hay nhà hát kịch nào đó, khiến mình liên tưởng về Việt Nam cách đây vài chục năm với các bức tranh cổ động. Người dân ở đây họ thân thiện và chân thật và họ cũng tự thoả mãn với cuộc sống của mình chứ không bon chen thường thấy ở các đô thị.
Gần đó có một quán bánh ngọt, nên mấy chị em đã vào đó và tổ chức sinh nhật cho mình, ôi sung sướng phải biết, đón sinh nhật cách nhà hàng vạn cây số và vô vàng trải nghiệm. Không may lúc đó cũng là lúc mình nhận ra mình đã rơi mất 1 bên hoa tai lúc nào ko biết. Haha
Inwa
Hôm sau chúng mình đi đến khu Inwa, một trong những thành phố cổ nhất của Myanma, để đến được Inwa, chúng mình phải đi taxi khá xa rồi đi tàu qua sông. Bên đó, có thể giao thông khong thuận tiện(4 chuyến/1 ngày) nên đời sống bên đó khó khăn hay sao? Mình tự hỏi sao họ không xây cầu nhỉ vì khoảng cách hai bên bờ rất ngắn.Sau khi thuê được một xe ngựa thăm quan một vòng mà đến giờ mình không nhớ được giá bao nhiêu, nhưng hôm đó rất vắng, và chúng mình là du khách duy nhất qua sông lúc đó.
Đường đi có những đoạn khá xấu, và đường đất chủ yếu, thanh niên ở đây chủ yếu làm nghề xe ngựa thì phải, cũng không có nhiều dịch vụ hay hàng quán ở đây ngoài những điểm thăm quan.
Điều đáng nói là sau khi thăm quan và về bên kia sông thì chúng mình không thể bắt được xe đi về.
Lúc đó cũng là buổi trưa nên mấy chị em cũng không gọi được ai, mặc dù gần ddos có xe taxi đỗ, nhưng tài xế đi nghỉ và họ cũng không muốn hở đi lúc trưa nữa. hâh, người dân ở đây không làm kinh tế quá nhiều nhỉ?
Thế là chúng mình đi bộ, mình nhớ là vậy, và một đoạn khá xa để ra đường cái, ở đó họ chỉ xe buyt về lại Mandalay, tu viện Shwenandaw và chùa Maha Muni là những điạ điểm tiếp theo. Lúc ngồi chờ xe buýt là cạnh một quán ngô luộc, may mà vừa kịp trả tiền ngô thì xe buýt đến, mấy chị em như được sống lại sau quãng thời gian hoang mang không viết sẽ về bằng gì. Quãng đường đi khá xa, sau khi ăn xong bắp ngô thì mình đã ngủ gật mấy lần mà vẫn chưa đến nơi.
Các loại xe cộ ở Myanmar đều được nhập hàng cũ từ Nhật, nên trên xe toàn tiếng Nhật và tay lái bên phải dù họ đi đường bên phải. 5 sao cho bác tài.
Sau khi đến chùa, sau thời gian quá mệt trên xe bus thì chúng mình đã nghỉ lại 1 quán ở gần chùa, uống cốc sinh tố bơ với mình là chưa bao giờ ngon đến thế, và ăn cơm rang với trứng rán huyền thoại ở Myanmar. 1 điểm tốt là trứng ở đây rất ngon và họ rán nhiều dầu/mỡ hay sao mà thấy khá ngậy, dù khá béo và ăn nhiều thì ngấy.
Sau khi mấy chị em hồi phục thì đã vào chùa và tu viện chơi và chụp ảnh, ở đây là nơi mình đã quên chiếc mũ xinh đẹp mà mình mượn của Ngọc em. Thấy có lỗi quá, mũ đẹp lắm, mất mình thấy tiếc hùi hụi luôn, hơn nữa ở Myanmar rất nắng, mũ nan là một item must-have khi đi du lịch Myanmar nha các bạn.
Tối đó chúng mình checkout và đi ra bến xe để về Yangon luôn, lại nhà xe quen thuộc J&J và chuyến đi buổi tối, cũng không có nhiều điều để nói vì mấy chị em đều quá mệt, lên là ngủ luôn không biết xe dừng lúc nào luôn.
Sáng hôm sau mở mắt ra là Yangon rồi, bắt một chuyến taxi và đón bình minh trên xe taxi, thấy các em học sinh đi học, đồng phục ở đây rất đẹp, thành phó cũng nhiều cây và đường êm ru.
Trước mình cứ nhầm Yangon là thủ đô nhưng không phải nha.
Ở Yangon kiến trúc nhà san sát nhau, chung cư mini cao tầng giống nhau là một đặc trưng, ngõ nhỏ nhưng lúc nào cũng chật ô tô. Ở đây có điều đặc biệt là xe máy bị cấm vào thành phố, chắc có lẽ mỗi ô tô thôi cũng gây tắc đường nghiêm trọng rồi.
Chúng mình ở đây không đến một ngày, sáng sớm đến nơi thì tối đã bay về Hà Nội rồi, nên tranh thủ chút thời gian bọn mình nhanh chóng ào ra đường, đúng giờ mọi người đi làm: ô tô tuýt còi inh ỏi, dòng nười đông đúc, xe bus đẹp và nhiều, chim bồ câu thì đậu đầy trên phố và các dây điện, ánh nắng sớm mai dịu nhẹ, trời vẫn còn man mát từ màn sương đêm qua khiến khung cảnh ở Yangon đẹp biết bao. Chúng mình chỉ đi một chùa lớn nhất ở Yangon duy nhất rồi về trung tâm thương mại ăn và đi siêu thị mua đồ làm quà ở đây.
Loanh quanh một lúc là đến giờ ra sân bay, may mà đọc trước các review báo ở đây tắc đường lắm nên đã chủ động bắt xe đi sớm, vậy mà tắc đường lâu hơn dự tính khiến mấy chị em lo nơm nớp sợ muộn giờ bay. May quá vẫn đến sớm hơn dự tính nên các chị em thong thả khá nhiều.
Mua quà gì ở Myanmar?
Một số đồ chúng mình mua về làm quà ở Yangon, bên cạnh kẹo me ở Bagan gồm có- Trà sữa túi, mình đã thấy bán ở các siêu thị BigC, ngon, thơm mà không ngọt quá.
- Cà phê, đi biếu nên mình hiện khong có comment.
- Hướng dương, mua thêm để cắn chắt khi ngồi đợi bay, lưu ý vứt rác gọn nha
- Kẹo mè đen (rất ngon)
- Snack (snack việt vẫn best)
Kẹo me khá ngọt nên các bạn nên mua ít thôi, kẹo mè mình thấy khá hợp lý.
Nếu các bạn đi Vietjet thì có thể mua thêm hành lý ký gửi trước 3h với giá bình thường.
Có điều gì mình nhớ nhất trong chuyến đi Myanmar này?
- một Bagan yên bình, một Yangon sạch sẽ, sầm uất- con người ở đây rất chân thật (tuy nhiên vẫn lưu ý các nơi du lịch thì vẫn có this and that)
- Đồ ăn ở Việt Nam vẫn là số 1 với mình, nếu đi các bạn nên thủ vài cốc mỳ gói.
- Rất nhiều các điểm với kiến trúc đẹp và độc đáo và lên hình rất đẹp
- Các chuyến xe đường dài thì chất lượng (kiểu xe độc đáo, ở VN chưa có), dịch vụ cũng tốt.
- Myanmar vẫn khá nghèo, các dịch vụ chưa hoàn thiện nhưng mình hy vọng sẽ quay lại để thăm quan những nơi khác của Myanmar mà mình chưa được đến.
Chúc các bạn đọc bài blog này sẽ có những thông tin hữu ích và cảm ơn đã ghé thăm blog của mình nhé!
Have a nice day!
14/03//2020
Nhận xét
Đăng nhận xét